Một ngày ko còn người trong mộng thì mới là đất trời nghiêng ngả chứ ko có bác Duong thì cũng thường như con cá mương thưa bác: "...Nào người đổ nước nghiêng thành, Sóng xao biển bạc, gương nhìn non xuân. Bóng Nga nhẹ tách Quảng Hàn, Lừ đừ cá ngắm, rập ràng nhạn sa. Ngày nay biềm sắn giắt gia, Líu lo chim hót rườm rà cỏ đơm. Âu sầu nắng sớm mưa hôm, Nào ai hương khói dưng đơm ít nhiều. Quạnh hiu hiu quạnh đến điều, Thê thê thảm thảm chín chiều bâng khuâng..." (Mấy câu thơ này là của Huyền Không Pháp Sư, Nhà xuất bản Sao Mai (Sài Gòn) ấn bản năm 1951.