[TABLE=align: center][TR][TD=bgcolor: Crimson, align:center] Spring, Summer, Fall, Winter... and Spring 2003 1080p BluRay DTS x264-CHD [/TD][/TR][TR][TD=align: center, bgcolor: #FFFFCC] Xuân, hạ, thu, đông rồi lại xuân {Phụ đề tiếng Việt} (Ki-duk Kim, Yeong-su Oh, Jong-ho Kim) Ratings: 8.1/10 from 59,133 users [/TD][/TR][/TABLE] Thông tin phim. Click HERE: Spoiler [TABLE=align: center, width: 700][TR][TD=bgcolor: RoyalBlue, align:center]Nội dung phim[/TD][/TR] [TR][TD=bgcolor: #FFFFCC] Top Rated Movies #239 | 13 wins & 7 nominations Bộ phim diễn ra trên một cái hồ cách biệt với thế giới bên ngoài, nơi đó có một vị sư già sống trên một thủy am nhỏ. Vị sư nuôi một chú tiểu và dạy dỗ cậu để trở thành một vị hòa thượng. Khán giả xem những mùa và năm tháng trôi qua. Bộ phim được chia thành năm mùa, mỗi mùa tượng trưng cho một giai đoạn khác nhau của cuộc đời chú tiểu ấy. Bốn mùa thay đổi.Tuần hoàn như bao số phận con người. Tuổi xuân qua đi mau chóng.Chú tiểu,nhân vật chính chúng ta chỉ là một đứa trẻ.Vui đùa,hái thảo dược.Mùa xuân đẹp đẽ và bao hi vọng.Cậu bé sống với nhà sư bên một ngôi chùa nhỏ giữa hồ,với nét mặt ngây thơ, chơi ác với những con vật nhỏ bé hiền lành.Cậu buộc đá vào người chúng.Vô tư hồn nhiên như bao đứa trẻ khác.Tiếng cười ngây thơ vang vọng.Nhà sư lớn tuổn mải mê tụng kinh nhưng không quên theo dõi cậu bé.Sự trừng phạt sẽ đến.Ông buộc đá vào người thằng nhỏ,bắt nó giải thoát cho những con vật.Nếu không,sức nặng của hòn đá sẽ ám vào trong tâm suốt đời.Cậu bé đau đớn tìm con vật.Con sống,con chết.Cậu lại vô tư khóc.Lần này,ko còn thơ ngây.Tiếng khóc đau đớn như hòn đá buộc vào trong tâm cậu. Mùa xuân đẹp đẽ như khởi đầu bao đời người.Nhưng,cái ác đã dần hiện hữu.Vòng quay nhân quả bắt đầu. Hạ tới.Cậu bé đã lớn.Trưởng thành và đầy niềm vui sống với đời.Rồi cô ta tới,trong một cơn bệnh ở tâm.Âm và dương phải kết hợp.Cậu đem lòng yêu cô.Hai người làm tình trong cảnh suối chảy,bầu trời trong vắt.Thanh bình.Hai người đã hòa hợp làm một.Dục đã xảy ra nơi cửa chùa.Với một chú tiểu. “Ái dục đánh thức khát vọng chiếm hữu, và đồng thời nó cũng khởi vọng đưa tới việc ác”. Cô phải đi khỏi chùa,sau khi bệnh tình đã khỏi.Cậu bé bứt rứt.Lòng không yên.Trộm bức tượng Phật,cậu rời khỏi chùa.Bước qua cánh cổng dẫn đến một thế giới khác bên ngoài.Tìm tới dục vọng của loài người.Cánh cổng là sự chia cắt giữa cái tĩnh tâm và cái dục vọng ấy.Cậu bé đã bước qua.Tìm đến chốn sự đời.Tìm đến người yêu của mình. Mùa hạ nóng bỏng bởi tình yêu.Thời trai trẻ của đời người. Thu tới.Cảnh vật đẹp sao.Lá vàng lá đỏ ối cả một góc trời.Cậu bé,nay đã ngoài 30,vừa giết vợ xong,về lại chùa.Hận thù đau khổ của đời đã tràn ngập con người cậu. “Xin thầy hãy để cho con yên, con đang đau khổ lắm thầy biết không ? Tội ỗi của con là chỉ vì yêu. Con không muốn gì cả trên đời này, ngoài nàng. Nhưng nàng đã bỏ con đi theo người đàn ông khác, làm sao con chịu nỗi chứ !” “Vậy là con không biết gì về nam giới trong cõi ta bà này sao ? Đôi khi, ta phải biết từ bỏ một điều gì đó. Những gì con yêu thương ham muốn, kẻ khác cũng có lòng tương tự.” Cậu muốn tự tử.3 Không.Cậu tự tử không thành. “ dù con có chết thì tâm con vẫn đầy hận thù và đau khổ!” Nhà sư bắt cậu khắc một bài kinh trên sàn.Trút hết nỗi đau và thù hận qua đó.Tưởng chừng mọi chuyện đã êm thấm.Nhưng,gieo gì gặt đấy.Cảnh sát đến.Cậu khắc cho xong bài kinh.Cậu đã trút hết thù hận,trút hết con người tội lỗi của cậu vào đó.Cậu bị bắt đi.Chiếc thuyền không đi dc.Nhà sư vẫy tay vĩnh biệt.Nó mới di chuyển. Nhà sư tự thiêu ở giữa hồ.Không nghe,không thấy,không ngẫm sự đời nữa.Mùa thu kết thúc. Đông tới.Cậu bé ra tù.Nay đã lớn trong đầu óc lẫn thể xác.Cậu đào một hố băng lấy nước.Cậu rèn luyện cơ thể.Cho đến khi một cô gái với đứa con mình tới.Bịt mặt.Ba không còn đó.Cô để lại đứa con cho chùa,nhưng khi chạy đi thì lại rơi vào hố băng mà cậu bé đã đàan nghiệt.Có phải đó là do cậu.Nếu cậu ko đào nó thì mấy ai vấp ngã dc. Cậu đau khổ,cậu đã gây quá nhiều nghiệp chướng.Như một hình thức cho nhân quả,cậu vác hòn đá và tượng phật,vượt bao gian khổ,leo lên đỉnh núi cao nhất.Nhiều khó khăn.Trả nghiệt không phải dễ dàng.Nhưng khi lên đến đỉnh.Một cảnh tượng tuyệt vời hiện ra.Mọi thứ như nhỏ bé lại. Rồi lại Xuân.Đứa con bỏ lại nay đã lớn.Và tiếp tục những trò chơi ác,với một mức độ trầm trọng hơn... Một vòng quay luân hồi lại đến.Liệu có ai thoát khỏi qui luật đó.Liệu có ai thoát khỏi tấn bi kịch của trò đời. Một bô phim đầy rẫy nhân văn và thấm đẫm Phật Giáo của Kim Ki Duk.Phim ko nhiều thoại,tất cả nội dung diễn tả qua phong cảnh đẹp tuyệt vời và diễn xuất tuyệt vời của nhân vật.Phải chăng đó là ngôn ngữ điện ảnh.Một bô phim rất khác so với phong cách Kim Ki Duk.Phim đã xong mà lòng còn nhiều suy nghĩ.Bốn mùa đời người trôi qua nhanh chóng,hỉ nộ ái ố đều đủ.Qui luật nhân quả.Bộ phim ám ảnh như mọi phim của Kim Ki Duk,nhưng theo một phương diện khác.Đẹp đẽ và ko điên loạn. Xuân Hạ Thu Đông rồi lại Xuân Bốn mùa cứ lặng lẽ trôi, cũng như đời người cứ âm thầm chạm đến sinh lão bệnh tử, rồi lại tiếp tục xoay vần. Chữ “nghiệp” đôi khi nặng nề đeo bám, luân hồi cũng tàn nhẫn ngoay ngắc đau thương. Xuân Hạ Thu Đông rồi lại Xuân là một bức tranh trầm mặc tuyệt đẹp nhưng lại mờ ảo, thấp thoáng oán hờn. Nó khiến cho người xem chùng lòng xuống và run sợ trước sự bế tắc của nhân duyên, của chuyển kiếp luân hồi. Lời tâm sự: bản thân mình Phật pháp hiểu chả được mấy, Đạo cũng chẳng biết nhiều, mỗi thứ tìm hiểu một chút, thành ra chả đến đầu đến đũa. Cũng vì vậy mà ít khi bình luận sâu vào những phim lấy Phật pháp để giảng như phim này. Bản thân mình cũng rất thích Kim Ki Duk, nhưng nếu nói yêu thích phim này thì không hẳn. Đạo diễn Kim được biết đến nhiều từ phim này, nhưng nó giống như một bước lùi, một sự thỏa hiệp khi muốn chiều lòng khán giả. Dù vậy, phim rất đáng xem, nhất là những người đang mon men đến con đường Phật, Đạo. Nghiệp và luân hồi Ai đọc tựa, xem phim xong, đều có thể nhận ra được cái ý chính của phim nói gì. Câu chuyện về việc tạo nghiệp, phải gánh lấy cái nghiệp đó suốt đời và nó như bất tán, luân hồi chuyển kiếp sang những thế hệ sau, sau nữa. Đây là 2 khái niệm rất cơ bản trong Phật giáo, không có gì quá cao siêu và đạo diễn cũng phô bày hẳn ra ngoài, một cách dễ dàng, trần trụi nhất, để ai xem cũng nhận ra. Xuân Hạ Thu Đông rồi lại Xuân thể hiện một bước chuyển trong phong cách làm phim của Kim Ki Duk khi gần gủi với khán giả hơn, do vậy lại thành ra “chùn tay” hơn, đạo diễn sợ người xem không hiểu, nên cái gì cũng lôi ra, thể hiện ra cái ý mình muốn nói. Bối cảnh phim là một thủy am, ở đó có một ngôi chùa nhỏ lơ lững giữa hồ. Có lẽ, đạo diễn Kim cũng rất ám ảnh với kiểu buồn mênh mang sông nước mây trời như thế này, khi trong phim trước đó là The Isle (2000) cũng có bối cảnh tương tự. Hẳn nhiên, dụng ý cho một bối cảnh như thế có thể ở sự mở mà đóng, ở một không gian có vẻ rộng rãi thênh thang nhưng lại khép chặt với thế giới bên ngoài, một kiểu đối lập buồn bã và cô đơn. Và như thường lệ là nó đẹp, đẹp đến nao lòng. Phim bắt đầu bằng mùa xuân, trong phim có sư già và sư trẻ (tạm gọi thế khi trẻ con và khi lớn lên), cùng sống trên ngôi chùa giữa hồ nước. Mọi chuyện bắt đầu khi sư trẻ con bộc phát tính ác của mình và tạo nghiệp, buộc đá vào con cá, con ếch và con rắn. Để từ đó cả đời phải trả giá cho nghiệp của mình tạo ra. Mùa hè là đâm chồi nơi nghiệp tán phát, mùa thu là héo úa (trả giá cho nghiệp của mình), mùa đông là tàn phai (ăn năn hối lỗi để hóa giải nghiệp chướng). Tuy nhiên, không đơn giản chỉ là như vậy. Phim thể hiện một vòng tròn lặp lại, hư vô không điểm đầu và điểm cuối. Mọi thứ luân hồi liên tục. Ta sẽ suy nghĩ ngay tại sao sư già lại lẳng lặng để cho sư trẻ làm mọi chuyện như thế, tại sao sư già lại biết trước những đớn đau, phải chăng, chính ông cũng là một phần của vòng luân hồi ấy. Trước sư già, liệu có những sư khác đã ở đó hay không, đạo diễn không nói nhưng người xem tự ngẫm. Và sau sư già đã có sư trẻ tiếp tục con đường và sau sư trẻ lại có một sư khác lặp lại. Điều đó nói lên rằng cái nghiệp tạo ra (từ đâu không ai rõ) nó không chấm dứt, nó chuyển từ kiếp người này sang kiếp người khác, cứ liên miên bất tận. Cái thủy am kia giống như là nơi nuôi dưỡng cái nghiệp, cái sự độc ác kia. Ngay cả tượng phật phổ độ từ trên cao xuống cũng không thể làm suy giảm. Trong phim cũng không ít lần xuất hiện cảnh phật nhìn thủy am từ trên cao xuống. Cũng như ở mùa đông, sư trẻ (lúc này đã già) đã đem thêm một tượng phật lên cao hơn, một tầm nhìn rộng hơn, hòng phủ chiếu xuống cái thủy am kia phật tính cao thâm, nhưng dường như không hiệu quả khi cái ác xuất hiện cuối phim đã tăng cấp độ lên cao hơn. Đến đây thì nó lại khiến người xem run sợ, bởi sự bất lực trong câu chuyện, sự khắc nghiệt của cái nghiệp đeo đuổi. Dù có chuyển bao nhiêu lần thì cái nghiệp vẫn còn đó, phật pháp chỉ hóa giải cái bề ngoài, còn cái gốc vẫn y nguyên. Điều này cũng thể hiện sự mâu thuẫn của đạo diễn, vừa muốn nói phật pháp có sức mạnh hóa giải lớn lao nhưng đồng thời thể hiện có thứ khó mà giải được, kể cả phật pháp. Nhân chi sơ tính bản ác Nếu như nghiệp và luân hồi chuyển kiếp là tư tưởng chủ đạo của phim thì ý đồ thể hiện, chứng minh “nhân chi sơ tính bản ác”. Ai cũng biết, đạo phật luôn hướng thiện nên luôn cho rằng nhân chi sơ tính bản thiện, trẻ sinh ra là thiện lương, cái ác nhập đến là do hoàn cảnh, do nhận thức sau này. Tuy nhiên, nói theo quan điểm triết học thì đã có thiện thì phải có ác, không thể khác được. Nếu sinh ra đã thiện thì chắc chắn cũng có thể sinh ra đã ác, đây chính là thứ đạo diễn muốn nói đến. Tại sao một đứa bé lớn lên dưới lời kinh của phật pháp lại có thể làm chuyện sát sinh, vi phạm giới luật? Hẳn nhiên cách lý giải mà đạo diễn đưa ra là “nhân chi sơ tính bản ác”, đơn giản là cái ác nó có sẵn rồi, không có cách gì cưỡng lại được, đến lúc sẽ bộc phát. Vòng tròn khép lại ờ phần “lại Xuân”, khi mọi thứ đều được lặp lại, chuyện ác “nâng cấp” lên cao hơn, thay vì cột cục đá là đem đá nhét vô miệng. Bát nhã ba la mật đa kinh Bát nhã ba la mật đa kinh là kinh với trí huệ đưa người qua bờ bên kia. Hình ảnh kinh được khắc trên nền gỗ của ngôi chùa là một trong những hình ảnh ấn tượng nhất phim. Đạo diễn bỏ công chăm chút cho đoạn này rất kỹ và cũng khá là cường điệu hóa để thể hiện ý tưởng của mình. Khi sư trẻ phạm tội, quay trở về, sống trong thống khổ, sư già đã dùng bài kinh này để răn dạy, để cảm hóa, cứu rỗi linh hồn. Bát nhã ba la mật đa kinh hướng tới con đường tương hỗ với nhau, hãy đi con đường để trở thành Bồ Tát nhưng hãy chấp nhận là chẳng có Bồ Tát. Nó thâm sâu ở chỗ con đường trải qua để đạt được hạnh ngộ, để lĩnh hội, để ngộ ra, để buông bỏ. Hướng con người đến với sự hoàn hảo của Phật, nhưng lại không tôn sùng sự hoàn hảo, quan trọng trên hết là chữ ngộ, “Sắc bất dị không, không bất dị sắc, sắc tức thị không, không tức thị sắc”. Như đã khen, cảnh này thể hiện rất đẹp, rất ám ảnh, nhưng lại thiếu đi cái thực tế và cường điệu hóa khi cho 2 viên cảnh sát cũng được cảm hóa bằng bộ kinh. Rồi dùng đuôi mèo để viết, tô màu xanh đỏ tím vàng. Quá lên gân, ngược hẳn với tư tưởng nhẹ nhàng nhưng uyên thâm của Bát nhã ba la mật đa kinh. Những ẩn dụ Nếu bình phim của Kim Ki Duk mà không nói đến những ẩn dụ thì hẳn là một thiếu sót. Trong phim tràn ngập những ẩn dụ có chủ đích của đạo diễn. Nghiệp, chủ đạo là cái nghiệp do sư trẻ gây ra, nhưng nghiệp còn được tạo ra ở những người khác. Sư già, nhìn thấy sư trẻ buộc đá vào cá, nhưng không ngăn cản, tức là không ngăn cản chuyện sát sinh, ấy là đã tạo nghiệp. Người mẹ bỏ rơi đứa con mình, cũng là đã tạo nghiệp và ứng vào ngay cái hố băng do sư già tạo nên. Chi tiết này cũng thể hiện một sự rất lòng vòng, cái hố băng đó xuất hiện trước nhưng lại thành cái quả cho nghiệp của người mẹ, sự báo ứng. Vách ngăn, có cửa mà không có vách ngăn nó như ẩn dụ về khả năng lĩnh hội của từng người, vách ngăn sẽ tự hiển hiện trong lòng, không cần có vách ngăn cũng tự biết đó là vách ngăn, chỉ đi qua cửa, không lao vào vách ngăn. Sư trẻ trong đêm đã vì xuân tình mà lao qua vách ngăn vô hình để đến với cô gái chứ không đi qua cửa, cũng chính là đã bước qua ranh giới đúng sai, bước vào tội lỗi. Con rắn, trong phim có 3 con vật là cá, ếch và rắn. Trong đó thì rắn là đáng chú ý nhất, con rắn là con vật rất gần với Phật, khi Phật chết thì rắn và mèo là 2 loài không khóc. Rắn là loài mang ý nghĩa trung tính, vừa mang tính ác nhưng lại cũng mang tính thiện. Trong phim, sư già cũng là hiện thân của rắn, cũng vì vậy mà có hình ảnh lúc sư tự thiêu lại có con rắn bò ra, chui về chùa, đợi đến khi sư trẻ trở về mới bỏ đi siêu thoát. Sư già vừa mang tính thiện, vừa không phải vậy, không tốt cũng không xấu. Con rắn chính là hóa thân trong vòng luân hồi của nhà sư già nhưng nó thể hiện một ý niệm chưa trọn của nhà sư già còn để lại dương trần do lưu luyến một điều gì đó. Con thuyền, con thuyền là hình ảnh xuyên suốt phim, là sợi dây kết nối giữa hai bờ sáng tối, thực ảo, đúng sai. Hình ảnh con thuyền khựng lại khi 2 anh cảnh sát dẫn sư trẻ đi, chỉ đến khi sư già chấp nhận mới đi tiếp được thể hiện sự luyến tiếc của sư già, và có cả hối hận khi không ngăn cản được cái nghiệp từ khi nó mới hình thành. Đàn bà, hầu như trong phim nào của Kim Ki Duk, đàn bà luôn là đề tài được nhắc đến với một chút oán hận, người ta còn cho rằng đời của Kim cũng đau đớn vì đàn bà nhiều nên trong phim của ông cũng cay nghiệt như thế. Trong phim này, đàn bà được nhắc đến như là một cám dỗ, một tội lỗi, nó thể hiện qua lời sư già theo kiểu “mày cứ tin theo đàn bà đi, rồi đến lúc mày sẽ hiểu lòng dạ đàn bà như thế nào”. Hay như cảnh cho người mẹ chết trong hố băng như là một sự trừng phạt, có đôi chút hằn học. Tượng phật, tượng Phật xuất hiện rất nhiều lần trong phim, trong đó có một bức tượng bằng băng ở mùa đông. Bức tượng đúc bằng băng và có “xá lợi” của sư già. Đây là một sự ẩn dụ khá hay về sự lạnh lẽo trong lòng sư già, nhưng mùa xuân đến lại tan biến đi hết. Đôi cá và chiếc giày, cảnh sư trẻ và cô gái bắt đôi cá bỏ vào chiếc giày và ngồi ngắm nó là hình ảnh phản chiếu của chính đôi tình nhân. Bị bó buộc trong những kiềm tỏa chật chội, những lề lối đạo đức nhưng lý trí tình cảm lại thiêu đốt, thôi thúc muốn vượt ra ngoài. Màu mè và hổng Không phủ nhận rằng phim có cảnh quay rất gợi, rất hình tượng, rất dễ suy nghĩ. Nhưng cũng dễ dàng nhận thấy lối thể hiện rất màu mè của Kim Ki Duk trong phim này. Đạo diễn muốn xây một căn nhà thật đẹp, đầy màu sắc nhưng lại chỉ tập trung tô vẽ cho nó mà thiếu chăm chút phần móng, để nó hổng từ cái cơ bản nhất. Hãy nhắc đến cái nghiệp khởi phát, khi sư trẻ buộc đá vào con cá, ếch và rắn. Sư già đợi đến khuya mới lén cột cục đá vào lưng, hẳn nhiên đây là cách răn dạy nhưng lại làm quá lên không cần thiết. Đáng ra, sư già nên răn dạy ngay lúc đó, không phải đã giải nghiệp sao? Sao phải màu mè đợi đến tận hôm sau mới bắt nó đi, giống như thiên về trừng phạt hơn là giáo huấn. Hay như chi tiết cô gái đến ngủ tại chùa, thực tế chuyện này khó có thể xảy ra và rất phi lý, tạo lỗ hổng trong câu chuyện. Chùa mà để gái xuân thì hơ hớ ăn mặn ngủ ngon nằm như mỡ trước miệng mèo như thế há chẳng phải là sắp đặt quá đáng cho tội lỗi xảy ra. Sư già thuở xưa “không màng thế sự”, để con nghiệp khởi phát ở sư trẻ. Nhưng đến mùa thu lại quay ngoắt 180 độ khi ra tay giáo huấn bằng đòn roi, đáng ra, đã không màng thì nên để cho sư trẻ tự ngộ. Có chút gì đó sai sai trong tâm lý nhân vật nhưng cũng có thể là đạo diễn muốn chứng tỏ sự chuyển biến và hối hận của sư già. Cảnh viết Bát nhã ba la mật đa kinh, cho 2 tay cảnh sát cầm súng bắn ầm ầm vào lon bia trên mặt nước, lại không thực tế vì cảnh sát không bao giờ dùng súng bắn vu vơ tiêu khiển kiểu vậy. Đành rằng nó là chi tiết để tạo bước ngoặc giác ngộ của 2 cảnh sát này nhưng nó hổng trong cách vận dụng tình tiết. Rồi dùng sơn màu khác nhau để tô lên bài kinh, nó không đúng với sự đơn giản, thanh tao của nhà Phật. Ngoài việc làm cho đẹp và sặc sỡ ra thì nó không mang nhiều ý nghĩa, cũng giống như hình ảnh dùng đuôi mèo viết chữ. Rồi chi tiết sư trẻ (lúc về già), đeo hòn đá ôm tượng phật đi lên núi. Chắc có lẽ đạo diễn sợ khán giả không hiểu là sư trẻ đang sám hối nên mới tạo ra những hình ảnh màu mè cường điệu như vậy. Tóm lại thì Kim Ki Duk đã tạo ra một thế giới ảo dựa trên thế giới thật và lắp ghép cái tình tiết đôi khi khiêng cưỡng để mang thông điệp của mình đến cho người xem. Người xem đôi khi phải chấp nhận chuyện này, và nó cũng làm giảm giá trị của bộ phim đi ít nhiều. Kết Dù hơi xa rời thực tế và cường điệu hóa tình tiết nhưng Xuân Hạ Thu Đông rồi lại Xuân lại mang tính thông điệp cao, gây xúc động mạnh cho người xem. Mỗi người có một ngộ tính riêng, nhưng trước hết hãy đi con đường gian khổ, lĩnh hội giác ngộ sẽ đến. Mỗi người có một nghiệp riêng, đã tạo nghiệp thì phải trả giá cho nghiệp mà mình tạo ra. Có những thứ vĩnh viễn bất tán, cuộc đời có cách giải quyết riêng, cái ác có lý lẽ riêng, tồn tại hay không tồn tại người khó có thể quyết được và Phập pháp đôi khi cũng không thể nhúng tay hóa giải. Bùi An Xuân, hạ, thu, đông rồi lại xuân của Hàn Quốc có phải là bộ phim kinh điển? (TGĐA Online) - Có nhiều định nghĩa khác nhau thế nào là một bộ phim kinh điển? Có ý kiến cho rằng phim kinh điển phải là bộ phim đã từng đoạt các giải thưởng lớn của điện ảnh thế giới (Oscar, Cành cọ vàng, Gấu vàng hay Sư tử vàng,…). Tuy nhiên không phải phim nào dành được giải lớn cũng nhiều người xem hay có giá trị vượt thời gian. Không ít bộ phim đoạt giải Oscar chỉ có giá trị nhiều về sáng tạo trong tư duy làm phim hay kỹ xảo, chứ ít có giá trị xã hội. Hơn nữa, nếu đánh giá quá cao giải Oscar vốn dĩ đặt nặng cả yếu tố thương mại, mà quên đi các tác phẩm điện ảnh từ các nền điện ảnh lớn như Anh, Pháp, Đức, Nga, Ấn Độ, Trung Quốc, Nhật,…đoạt các giải lớn tại quốc gia họ, và có ảnh hưởng đáng kể thị trường phim ảnh thế giới, thì không thể coi là khách quan. Không thể so sánh giữa Twilight (Chạng vạng), The Hurt Locker của điện ảnh Mỹ với 3 Idiots (Ba chàng ngốc), Abu, con trai của Adam (Adaminte Makan Abu) của điện ảnh Ấn Độ hay Người Mông Cổ (Mongol), The Edge của điện ảnh Nga…vì rất khập khiễng. Dù cho điện ảnh Mỹ luôn có ưu thế của sự năng động, sự tự do sáng tạo, tự do tư tưởng và tư duy đa chiều, thông thoáng… Không ít người xếp nhiều các bộ phim dựa theo các tác phẩm văn học kinh điển dàn dựng thành công vào thể loại phim kinh điển. Các phim Tây du ký, Hồng lâu mộng, ...trước đây chúng ta xem, đã hay được xem là kinh điển vì sau chưa có bộ phim nào vượt qua, hay lý do khác. Song các bộ phim này chưa từng dành được các giải thưởng tầm quốc tế lớn nào, và chỉ có ảnh hưởng lớn ở một số nước chịu ảnh hưởng của văn hóa Nho giáo, các nơi khác phần lớn đều biết ít hơn hay lâu không còn chú ý đến nó. Phim Hoàn Châu cách cách dựa trên kịch bản đậm chất thương mại, rất ăn khách một thời dù chỉ tại một số nước cũng có người nâng là “kinh điển”, dẫu không đoạt giải thưởng nào quan trọng. Rất nhiều bộ phim dựa theo các tác phẩm văn học kinh điển, nhưng khó nói là bản nào hơn bản nào, vì có phim đoạt giải thưởng, nhưng theo dòng chảy thời gian (trong mắt người xem) trở nên khá lỗi thời về mặt công nghệ, lại ít được chú ý hơn bản dựng sau với ưu thế của kỹ xảo hiện đại, dù không có giải thưởng. Trong số 12 phim dựa theo tiểu thuyết Oliver Twist của Dickens (gần nhất 2007), nổi bật nhất là phim ca nhạc Oliver! năm 1968 (dành tới 6 giải Oscar). Giã từ vũ khí (A Farewell to Arms) của E.Hemingway được dựng thành 4 phim, bản 1932 dành 2 giải Oscar. Cuốn Con hủi của Helena Mniszek, được dựng tới 4 phim. Không phải phim nào cũng tuyệt hảo... Song rất khó nói các phim dựa theo các áng văn xuất sắc này cho dù có đoạt một số giải thưởng, thì cũng sẽ là phim kinh điển. Có ý kiến cho phim kinh điển phải hội tụ ba yếu tố: đoạt giải thưởng lớn, ăn khách, và có giá trị vượt thời gian, sau một thời gian dài vẫn nhiều người thích xem và được các nhà chuyên môn đánh giá cao, ít hay không có sai sót nào. Nếu theo tiêu chuẩn khắt khe này thì Xuân, hạ, thu, đông rồi lại xuân (Spring, Summer, Fall, Winter... and Spring) khó có thể được xem là một bộ phim kinh điển. Dẫu sao đây có lẽ là một trong những bộ phim đáng xem nhất của phim ảnh Hàn Quốc. Nó đánh dấu một giai đoạn phát triển mới của điện ảnh xứ Hàn, không chỉ chú trọng các bộ phim ăn khách để lôi cuốn khán giả và đa phần chỉ được yêu thích ở một số nước, mà đầu tư cho các phim có chiều sâu, được các nhà phê bình phim đến từ các nền điện ảnh lớn thế giới đánh giá cao, có giá trị vượt không gian địa văn hóa và thời gian lịch sử. Một bộ phim đậm chất triết lý đạo Phật, mà có người gọi là "một bài thơ tuyệt tác, một bản kinh Bát nhã Ba-la-mật", và lý giải sâu sắc tâm sinh lý con người cho đến các hiện tượng của xã hội. Nó khác hẳn với tư duy Khổng giáo vừa có tính tích cực nhưng vô số tiêu cực, hạn chế thường thấy trong các phim Hàn khác. Nó không đưa ra những tư tưởng giải phóng xã hội, mà giải thoát trầm luân bằng sự tu luyện bản thân, và đi sâu vào các vấn đề thuộc thế giới nội tâm. Phim không có các diễn viên ăn khách (tôi muốn dùng từ này thay cho từ ngôi sao vì hay bị lạm dụng), đạo diễn khá lạ lẫm, ở Việt Nam ít được nhiều người biết đến, kinh phí đầu tư không lớn, nhưng nội dung độc đáo và triết lý nhân bản được truyền tải vẫn đủ để lôi cuốn người xem từ đầu cho đến cuối bộ phim, và xem nhiều lần để mà trải nghiệm và suy ngẫm. Xuân, hạ, thu, đông rồi lại xuân (Spring, Summer, Fall, Winter... and Spring) chỉ được quay tại một thung lũng nhỏ bé giữa rừng, một cái hồ giữa có một ngôi chùa nổi nhỏ, và hình ảnh nhà sư kéo tượng Phật lên núi cao nhất gần đấy. Đó là một thế giới cô lập, bàng bạc, hiu quạnh mà tao nhã, hoàn toàn xa lạ với xã hội xô bồ, phức tạp ở đâu đó. Tổng cộng có 10 diễn viên tham gia, 3 đóng nhà sư lúc nhỏ (chú tiểu) , khi trưởng thành, và có tuổi, 1 đóng sư phụ già, 1 đóng chú tiểu kế tiếp, và các diễn viên đóng cô gái, mẹ cô gái, 2 anh cảnh sát, 1 bà mẹ bế đứa trẻ đến chùa, tất cả đều không có nổi một cái tên, và phim rất ít hội thoại. Mỗi hành động nhân vật, mỗi cảnh quay dù là nhỏ đều gửi gắm một thông điệp nào đó đến với người xem. Ấn tượng đầu tiên của phim là cánh cổng chùa nổi giữa hồ nước, không hề mục nát theo thời gian, mà ai cũng phải bước qua khi ra vào dù không bắt buộc, thể hiện một sự cách biệt giữa đời sống thế tục và cuộc sống tu hành, và đi qua đó là một sự tôn trọng đối với đời sống tâm linh. Khung cảnh rất thơ mộng, bốn mùa hồ nước hết vơi rồi lại đầy, qua đóng băng rồi lại tràn trề sóng gợn, cây lá xanh tươi lại héo úa, khô khốc rồi lại đâm chồi nảy lộc. Mùa xuân, chú tiểu nô đùa, buộc lên mình con cá, ếch, rắn mỗi con một hòn sỏi, hai con trong số đó sau chết. Chú bị sư phụ quả mắng, nhưng biết ăn năn hối cải. Mùa hạ, chú tiểu ngày nào đã lớn, lần đầu gặp đôi rắn quấn quýt lấy nhau trong mùa động dục, chú không khỏi ngỡ ngàng như khám phá điều gì đó mà mình chưa hề biết sau bao năm tháng sống cô độc với sư phụ giữa rừng. Một bà mẹ đưa con gái đến chùa chữa bệnh trầm cảm. Lần đầu chạm tay con gái, một sự giao thoa âm dương, khiến vị sư trẻ cảm nhận có sự khác biệt trong con người mình. Sau này hai người đã lén lút đến với nhau. Biết sự việc, sư phụ không ngỡ ngàng vì những cám dỗ trần tục, đời thường với người trò của mình. Cô gái buộc phải rời chùa sau khi khỏi chứng trầm cảm. Nhà sư trẻ không thể cưỡng lại tiếng gọi tình yêu và cám dỗ xác thịt, tự động bỏ chùa, mang theo một tượng Phật, thể hiện niềm tin vào Phật giáo, nhưng khao khát tự do, chán cảnh gò bó khổ hạnh của kiếp tu hành ở ẩn. Anh cũng giải thoát cho con gà được sư phụ nuôi để nó được tự do nơi cánh rừng. Mùa thu, không cam chịu cô độc, vị sư già nuôi tiếp một con mèo. Ông đọc báo được tin học trò mình đã giết vợ vì cô đi yêu một người khác. Anh học trò trở lại ngôi chùa trong sự sợ hãi và ăn năn, giống với sự ăn năn khi hại các con vật hồi nhỏ, không quên mang về bức tượng Phật. Anh phải trả giá sau khi gây án mạng. Hai cảnh sát xuất hiện, không chỉ bắt thủ phạm, mà còn giải thoát con mèo khỏi cảnh tù đày giữa hồ, đến với cuộc sống tự do hoang dã. Dao và súng nhường chỗ cho hai trăm sáu mươi chữ của bài kinh Bát Nhã trên sân. Vị sư phụ già đã ân hận, ngày càng ốm yếu mà tự vẫn, và khi đó ngôi chùa bỏ hoang. Mùa đông, người trò nay có tuổi sau khi mãn tù trở lại tiếp nối thầy mình, trông coi tế lễ tại chùa, một mình tu luyện để thoát khỏi bến mê. Một người phụ nữ quấn khăn che mặt, đến chùa bỏ lại đứa con mới đẻ, và bị chết ngay sau đó khi chưa qua cánh cổng chùa, do rơi xuống hố giữa hồ băng. Nhà sư có tuổi cõng tượng Phật Quan thế âm lên núi, để Phật trên núi cao hướng mắt về chùa, làm người xem nhớ đến mấy con vật bị đeo sỏi vào mình trước đây, thể hiện một sự ăn năn, hối cải và đặt niềm tin đức Phật trên cao có thể nhìn thấy, thấu hiểu mọi chuyện, khoan dung hay trừng phạt với những sai lầm hay tội lỗi của con người. Mùa xuân lại đến, cậu bé bị bỏ rơi tại chùa đã lớn, nô đùa như người thầy mình khi còn bé, song không phải buộc sỏi lên lưng, mà nhét sỏi vào mồm con cá, ếch, rắn và cả ba đều chết tức thì ngay sau đó. Phim đến đó là hết, nhưng người xem sẽ đoán được mùa hạ, rồi mùa thu, hay mùa đông tiếp theo trong bộ phim nối dài. Cái vòng luẩn quẩn bốn mùa, với mùa xuân tươi tắn, mùa hạ nóng bỏng, sôi sục, mùa thu hiu hắt, mùa đông ảm đạm, sắt se rồi sẽ đến với người tu hành tiếp nối sự nghiệp sư phụ mình. Mặt hồ phẳng lặng nơi chốn hoang vu rồi có ngày gợn sóng to gió lớn. Quy luật nhân quả, luân hồi trong đạo Phật thể hiện đậm nét trong tác phẩm, xuân đi rồi xuân lại đến, nhưng gieo nhân nào gặt quả đó, hạnh phúc và khổ đau đan lẫn nhau. Đời mỗi con người cũng giống như bốn mùa tự nhiên. Số phận hay định mệnh con người đặt trong mối quan hệ với mỗi hành động của chính họ. Sự ăn năn hối cải muộn màng với sai trái chỉ có giá trị khi không mắc phải những sai phạm tiếp theo. Nhìn cả bộ phim, cuộc sống chốn dương trần của vị sư già, người học trò, và người học trò kế tiếp nữa,… thể hiện xuyên suốt một cái nhìn qua lăng kính đạo đức Phật giáo, và gây nhiều tranh cãi. Tuy nhiên nó có phần mang tinh thần hơi bi quan khi lý giải hiện tượng con người và xã hội. Một cái kết khá nặng nề, và hơi hướm của sự bế tắc. Một lời cảnh báo hay là reo rắc một sự hoài nghi. Phim Xuân, hạ, thu, đông rồi lại xuân do Kim Ki-duk viết kịch bản và đạo diễn, với sự tham gia của các diễn viên Su Oh-yeong, Kim Young-min, Seo Jae-kyung, Kim Jong-ho,...được hoàn thành năm 2003. Kim Ki-duk từng dành nhiều giải thưởng đáng kể nhất là giải đạo diễn xuất sắc nhất Liên hoan phim quốc tế Berlin (2004 - cho phim Samaritan Girl), và Liên hoan phim quốc tế Venice (2004- cho phim 3-Iron). Phim Xuân hạ thu đông rồi lại xuân dành 1 giải thưởng tại Liên hoan phim quốc tế Chunsa 2003, giải phim hay nhất của Giải thưởng phim Blue Jong (Hàn Quốc-2003), giải phim hay nhất Liên hoan Dae Jong lần 41 (Grand Bell Awards) năm 2004, giải thưởng của khán giả Liên hoan phim quốc tế ở San Sebastian (2003), bốn giải thưởng tại Liên hoan phim Locarno (trong đó có giải Young Critics Award), phim nổi bật nhất tại Liên hoan phim quốc tế Vladivostok của các nước châu Á- Thái Bình Dương, đoạt giải thưởng phim nước ngoài hay nhất tại giải thưởng điện ảnh Golden Fleece của Nga năm 2004, được đề cử nhiều giải thưởng khác, đoạt danh thu hơn 9,5 triệu USD. Tờ The New York Times đã viết về bộ phim "Chủ đề của Spring là tinh thần kỷ luật, mà vị sư phụ đã chắt lọc tập hợp thành các bài học, cũng như phim, tự bản thân đã rõ ràng và khó hiểu. Nó cũng phản ánh các khía cạnh của Phật giáo luôn luôn không được đánh giá đầy đủ ở phương Tây, thường dí dỏm và đôi khi khắc nghiệt". [/TD][/TR][/TABLE] [TABLE=align: center, width: 700][TR][TD=bgcolor: RoyalBlue, align:center]Trailer[/TD][/TR] [TR][TD=bgcolor: #FFFFCC] [video=youtube;Fr-8A23KQgI]http://www.youtube.com/watch?v=Fr-8A23KQgI[/video] [/TD][/TR][/TABLE] [TABLE=align: center, width: 700][TR][TD=bgcolor: RoyalBlue, align:center]Media Info[/TD][/TR] [TR][TD=bgcolor: #FFFFCC] Spring.Summer.Fall.Winter.and Spring.2003.BluRay.1080p.DTS.x264-CHD 103 min - Drama RELEASE DATE....: 16/12/2012 THEATRE DATE....: 2003 iMDB URL........: http://www.imdb.com/title/tt0374546/ iMDB RATiNG.....: 8.1/10 from 34,005 users Metascore: 85/100 GENRE...........: Drama SOURCE .........: Spring Summer Fall Winter and...Bluray KOR AVC DTSHD MA 5.1-132S ViDEO BiTRATE...: x264 L4.1 High 2Pass @ 13MBps FRAME RATE......: 23.976 fps AUDiO 1.........: Korean DTS-5.1 @ 1510Kbps RUNTiME.........: 01:45:06 (h:m:s) ASPECT RATiO....: 1.77 : 1 RESOLUTiON......: 1980 X 1072 SUBTiTLES.......: N/A FilE SiZE.......: 10G ENCODER.........: Chinese@CHD [/TD][/TR][/TABLE] [TABLE=align: center, width: 700][TR][TD=bgcolor: RoyalBlue, align:center]Screenshots[/TD][/TR][/TABLE] [TABLE=align: center, width: 700][TR][TD=bgcolor: RoyalBlue, align:center]Link download[/TD][/TR] [TR][TD=align: center, bgcolor: #FFFFCC] Dung lượng: 10.7 GiB (1 link) Nhấn nút Cảm ơn (dưới chân bài) để thấy link! Other encode Nhấn nút Cảm ơn (dưới chân bài) để thấy link! [/TD][/TR][/TABLE] [TABLE=align: center, width: 700][TR][TD=bgcolor: RoyalBlue, align:center]Phụ Đề[/TD][/TR][TR][TD=align: center, bgcolor: #FFFFCC] (đã có bản tiếng Việt) http://subscene.com/subtitles/sprin...ing-bom-yeoreum-gaeul-gyeoul-geurigo-bom-2003 [/TD][/TR][/TABLE] [TABLE=align: center, width: 700][TR][TD=bgcolor: RoyalBlue, align:center]Các bản encode của phim[/TD][/TR][TR][TD=bgcolor: #FFFFCC] 1080p: Spring, Summer, Fall, Winter... and Spring 2003 1080p BluRay DTS x264-CHD - {10.7 GiB} Fshare | Phụ Đề [/TD][/TR][/TABLE]
Ðề: [Tâm lý] Spring, Summer, Fall, Winter... and Spring 2003 1080p BluRay DTS x264-CHD ~ Xuân, hạ, thu, đông rồi lại xuân | Ki-duk Kim, Yeong-su Oh, Jong-ho Kim thanks bác nhiều.
Ðề: [Tâm lý] Spring, Summer, Fall, Winter... and Spring 2003 1080p BluRay DTS x264-CHD ~ Xuân, hạ, thu, đông rồi lại xuân | Ki-duk Kim, Yeong-su Oh, Jong-ho Kim Đây là bộ phim Hàn mà mình rất thích. Thanks !!!