Ðề: Tam Quốc Diễn Nghĩa 2010 (Việt sub) Tạm gác về chuyện Đại Việt, ta quay trở lại Trung Hoa cổ đại, lúc này cũng đang rục rịch chuẩn bị cuộc chiến xâm lược. Cả 3 vị Đại Ma Vương của 3 Khu Tự Trị:Ngụy-Thục-Ngô cũng bắt chước nước Đại Việt, quảng cáo về đất nước mình trên khắp các phương tiện thông tin đại chúng, ngoài mục đích chiêu mộ nhân tài ra còn để thu hút khách du lịch nhằm kiếm thêm chút ngoại tệ phục vụ chiến tranh. Tất cả những việc đó đều không qua mắt được anh chàng sinh viên nghèo Gia Cát Lượng hay còn có nickname là Khủng Long tiên sinh, vốn muốn tìm đất dụng võ sau nhiều năm lang thang xin việc. Để lựa chọn giữa 3 nước Ngụy-Thục-Ngô thì rất là khó: nước Thục có nền công nghiệp Game Online phát triển nhất hành tinh, nước Ngụy thì đứng đầu thế giới về Casino và các quán nhậu, nước Ngô thì lại có vô số mỹ nhân từng lọt vào danh sách 100 người phụ nữ quyến rũ nhất do Hollywood bình chọn. Gia Cát Lượng giữa lúc vô cùng bối rối bèn nghĩ ra một giải pháp. Dốc hết số tiền đi đường ra, chàng tấp vào…lề đường xem bói. Bà thầy bói bảo: _”Số anh sau này rất khổ, năm 30 tuổi phải ra sa trường đánh lộn, năm 40 tuổi bị cháy nhà phải ra ngoài đường ở, năm 54 tuổi bị mắc căn bệnh thế kỷ rồi mất ngay trong doanh trại…” Gia Cát Lượng xua tay: _”Thôi, thôi, cái đó tui biết rồi, chỉ hỏi bà nên xin việc ở nước nào là tốt nhất?” Bà thầy bói nhìn Gia Cát Lượng hồi lâu rồi nói: _”The United States of America.” Gia Cát Lượng nhăn mặt: _”Bà nghĩ cái thân ròm này có thể đạp xe đạp đi tới đó nổi sao? Trong phạm vi Cộng hòa dân chủ Trung Hoa thôi!” _”Nãy giờ cậu hỏi đủ rồi, bây giờ nếu muốn biết thì xì thêm tiền ra đây!”-Bà già nói. Lượng shock.Toàn bộ số tiền đi đường Lượng đã đưa hết cho bả rồi, chẳng lẽ bây giờ phải đi cầm bộ quần áo sao, ở trần ở truồng đi nhong nhong ngoài phố con nít nó thấy nó chọc cho hết dám ra đường luôn chớ giỡn! Nghĩ tới đó, Gia Cát Lượng “ruột đau như cắt, nước mắt đầm đìa” khi thấy nướng mất một số tiền quá lãng nhách, đứng lên từ biệt bà già rồi cất bước ra đi. Dựa vào giác quan thứ sáu của mình, Gia Cát Lượng đánh hơi thấy mùi tiền ở phía Tây tức nước Thục. Vì vậy chàng đã không do dự nữa mà quyết định chọn Thục làm nơi cắm dùi. Sau khi vượt qua 3 mét đường rừng đầy gian lao và nguy hiểm, với vô số thú dữ và cạm bẫy, cùng 9 hải lý đường chuột chạy, Gia Cát Lượng đã tới được thủ đô Thành Đô. Việc đầu tiên anh nghĩ là phải đến nhà Lưu Bị-Quốc vương đang tại chức của Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Tây Thục. Sau 5 lần đi lạc và 3 lần bị bắt cóc, Lượng đã đến được sào huyệt của Bị. Đó là 1 căn nhà nhỏ đơn sơ làm bằng vàng khối, ở cánh cửa có dát thêm một lớp bạc thật lộng lẫy, xung quanh nhà có vô khối kỳ hoa dị thảo như cây tùng, cây bách, cây bao báp, cây chổi, cây cột điện… Gia Cát Lượng thầm nghĩ: _”Một vị vua quyền cao vọng trọng như vậy mà ở trong căn nhà nhỏ bé đơn giản thế này thì hẳn là một minh quân, thật may ta không chọn lầm chủ.” Rồi lấy tay bắc làm loa kêu lên: _”Bớ Lưu Bị, ra đây tao có việc muốn bẩm!”(!!!). Ở trong nhà có tiếng vọng ra: _”Tao không có nhà đâu, đừng gọi vô ích!”(???) Gia Cát Lượng gào lên một hồi nữa mà không thấy hồi âm bèn lủi thủi quay lưng bỏ đi. Tiền lộ phí đã hết sạch, Lượng bèn muối mặt đi làm Cái Bang để kiếm thêm money ăn cơm hộp. Ngày hôm sau Lượng tới, thì được người hàng xóm nói là: _”Lưu Bị có dặn tui là ổng đi trốn, đừng nói cho ai biết!”(???) Lại một lần nữa Lượng quay gót bước đi. Đến ngày thứ 3 quay lại thì cửa nhà vẫn đóng im ỉm, chỉ thấy có một thằng nhỏ đang ngồi bắn bi trước sân. Đoán đây là “son of Liu Bei”, Lượng cố rặn ra một nụ cười: _”Chào cháu bé, cho chú hỏi, bố Bị của cháu có ở nhà không?” Thằng nhỏ ngơ ngác nhìn Lượng: _”Chú là ai? Bố cháu bảo không được nói chiện zới người lạ.” Lượng vẫn ôn tồn: _”Chú là…ăn xin, là người của công chúng, lạ đâu mà lạ!” Thằng nhỏ vẫn không chịu: _”Bố cháu bảo, nói chiện zới người lạ là NGU!” Lượng tức lắm nên lỡ mồm: _”Có bố cháu NGU thì có!” Không ngờ thằng nhỏ đưa tay lên miệng “suỵt” liên tục, lấm la lấm lét nhìn xung quanh rồi thì thầm: _”Bố cháu NGU thì chú nói nhỏ nhỏ thôi, lỡ người ta nghe người ta chửi bố cháu thì sao!” Thấy thằng nhỏ vẫn không chịu trả lời cho mình, Lượng “máu” lên: _”Bây giờ bố mày hỏi mày câu chót, mày có chịu trả lời cho bố mày không nào!” Thằng nhỏ cũng không vừa: _”Ứ, ừ, đếch cho!” Lượng giận quá, bèn túm lấy câu chổi dựng sát bên đét điên cuồng vào mông thằng nhỏ, không ngờ nó “nhỏ mà có võ”, Lượng bị nó giựt lại cây chổi, rượt chạy chí chết khắp Thành Đô. Chẳng may bị vấp té, Lượng kinh hoàng nhìn thằng nhỏ giơ chổi lên. Bỗng nhiên, có tiếng quát: _”Thiện, bỏ cây xuống! Có muốn tao kêu công an phường không!” Thằng Thiện nghe thấy tiếng quát, chần chừ 1 chút nhưng cũng nghe lời, đét 1 phát vào mông Lượng rồi quăng chổi chạy đi chơi. Lượng đau quá giẫy đành đạch, vị ân nhân đến đá cho vài phát rồi đỡ dậy. _”Xin cám ơn người ân nhân, chẳng hay tên họ, quý danh là cái gì ạ?”-Lượng vái hai vái. _”À, tao là Chiêu Liệt Hoàng Đế Lưu Bị đây! Xin lỗi mày, tại nhà tao xa nhà văn hóa quá cho nên thằng con tao rất mất dạy, đánh người không ghê tay!”-Lưu Bị lịch sự. Không muốn Lưu Bị khơi ra chuyện mình bị thằng nhỏ “hành hạ”, Lượng đánh trống lảng: _”À, mấy bữa nay bệ hạ đi đâu vậy, tao tới mãi không gặp.” Lưu Bị tròn mắt: _”Ủa thì ra đó là mày ah? Tao cứ tưởng là mấy thằng bên ngành điện lực tới đòi tiền chớ, làm mấy ngày nay cứ phải trốn ra hàng net, mày biết không, nhà tao đâu giàu có gì mà suốt ngày tụi nó cứ lượn qua lượn lại xin tiền không biết bao nhiêu lần!” Gia Cát gãi đầu: _”Thôi, bàn chuyện chính đi, bi giờ cho hỏi cái nà: bệ hạ có muốn nhận tao chưa? Lẹ lẹ đi rồi phát lương sớm, tao hungry quá!” Lưu Bị cười: _”Từ từ bàn chuyện đó, bây giờ ta về nhà uống miếng nước, ăn miếng bánh đã!” Hai người cất bước về nhà Lưu Bị, bỗng thấy có 1 người ngồi trước cửa đợi sẵn rồi. _”A ha! Chào cu Lượng! Xa mày 1 năm mà tao cứ ngỡ là đã…12 tháng rồi đấy!” Lượng sầm mặt: _”Mày là Tư Mã Ý, thằng có kỹ thuật quay bài giỏi nhất lớp ngồi cạnh tao hồi học Bán công phải không?” Tư Mã Ý cười gian: _”Ủa, mày bị down mà sao nhớ dai thế?” Lượng tức điên: “Dù có bị down tao cũng không bao giờ quên cái lần mày hỏi được bài thằng Từ Thứ rồi không chỉ tao, làm lần ấy điểm tao bét nhất lớp, bị thầy Thủy Kính phê bình trước lớp!” Tư Mã Ý thân mật vỗ vai Lượng: _”Đời mà, tại lúc đó tao…không thích chỉ thôi!” Lưu Bị sau một hồi quan sát hai người nói chuyện, ông hài lòng với Tư Mã Ý hơn, ông nói: _”Ý mặt mày sáng sủa, rất có triển vọng làm Thừa…thãi, không, Thừa tướng!” Lượng nghe thế liền gân cổ lên cãi: _”Bệ hạ! Nó chỉ có sáng sủa, còn tao có cả…tối sủa nữa!” Nhưng dù có tối sủa hay sáng sủa gì thì cũng phải làm bài thi, vì Lưu Bị chỉ đủ cơm nuôi 1 người. Cả Ý và Lượng đều hồi hộp căng thẳng khi nghe Lưu Bị đọc số báo danh để bước vào phòng thi. Rất may là 2 thằng ngồi cạnh nhau nên thằng này có thể quay bài thằng kia, rất…không may là cả 2 đều có chỉ số IQ xấp xỉ 20 nên dù đề có dễ đến cỡ nào thì cả hai cũng đều nộp…giấy trắng. Sau một hồi lần tìm tư liệu, mở cả Internet lên để tìm đáp án cho bài giải. Lưu Bị phán: _”Lượng đỗ, ban cho chức Thừa tướng kiêm Khí tượng thủy văn công công…còn Ý thì chim cút….” Tư Mã Ý cay cú gào lên : _”Tao có NGU kém gì nó đâu mà sao mày đuổi tao?” Lưu Bị bình tĩnh đưa ly xirô lên nhấp một chút rồi bảo: _”Hai thằng bây ngu như nhau nhưng mày chép bài nó nên mày trượt…” Ý ngạc nhiên: _”What??? Cả tao và nó đều không làm được sao mày bảo tao chép bài nó…?” Lại bình tĩnh nhấp 1 ngụm xirô, Lưu Bị trả lời: _”Câu hỏi 1+1 = ??? thằng Lượng trả lời là “Tao không biết”” Tư Mã Ý hỏi: _”Thì sao???” Lưu Bị đập bàn: _”Còn mày trả lời là “Tao cũng thế” đó thằng NGU!” Ý cứng họng đớ lưỡi, không biết chống đỡ ra sao. Lượng ôm bụng cười như điên, lâu lâu lại lè lưỡi ra lêu lêu. Ý khóc nấc lên đầy tức tưởi, sau đó xách va li đón chuyến xe bò sớm nhất đi Bắc Ngụy.(Về sau Ý là một trong những quân sư tài ba nhất của Tào Tháo(???)). Lưu Bị vỗ vai Gia Cát Lượng, nghiêm khắc nói: _”Ngày mai đi làm, có mặt lúc 8 giờ, trễ là phạm tội khi quân, phải hít đất 10 cái, rõ chưa!(!!!)”.
Ðề: Tam Quốc Diễn Nghĩa 2010 (Việt sub) Có bác nào lấy được SUB 90 ko? úp lên cho anh em với, cái 321 đó có password, không biêt pass nên không thể lấy được http://www.mediafire.com/?44q67wq7ikj7e5q
Ðề: Tam Quốc Diễn Nghĩa 2010 (Việt sub) Phim này. Khương Duy chả là gì, Nếu không xem truyện thì phán cho chú Duy được mmo64i chữ Trung, 5 tập cuối cùng vô cùng lãnh nhách, giống như 50 tập gom lại thành 5 tập.
Ðề: Tam Quốc Diễn Nghĩa 2010 (Việt sub) Công nhận là phiên bản này, phần cuối họ làm diễn biến nhanh quá, chắc là cố tình làm mờ Khương Duy để làm nổi bật GCL, với những ai chưa đọc truyện thì ok, nhưng đa phần là đọc truyện rồi thì sẽ thấy thất vọng với đoạn cuối này.
Ðề: Tam Quốc Diễn Nghĩa 2010 (Việt sub) Bác nào có cái bản đồ mô tả vị trí 3 đ/c này để tham khảo không nhỉ ?
Ðề: Tam Quốc Diễn Nghĩa 2010 (Việt sub) cac dong chi muon hoanh trang thi dau tu cho dao dien di, toi tap 80 tro di het tien nen lam cho le thoi
Ðề: Tam Quốc Diễn Nghĩa 2010 (Việt sub) ha ha, theo bản đồ này, Đại Việt ta ngày xưa là láng giềng của nước Ngô rồi
Ðề: Tam Quốc Diễn Nghĩa 2010 (Việt sub) Theo bản đồ này mới hiểu, Kinh Châu mất để lại hậu quả nghiêm trọng cho Thục như thế nào...Rồi vì sao theo như tiên đoán của Khổng Minh 20 năm sau thì Thục có thể sẽ mất, vì sao Khổng Minh dù già yếu vẫn 6 lần ra Kỳ Sơn , quyết tâm chiếm được Trung Nguyên cho bằng được...
Ðề: Tam Quốc Diễn Nghĩa 2010 (Việt sub) Vì quyết tâm đấy nên 20 năm sau Thục mới là nước đầu tiên bị nuốt
Ðề: Tam Quốc Diễn Nghĩa 2010 (Việt sub) Thời đó nước ta là 1 quận của Đông Ngô, phải triều cống hàng năm.
Ðề: Tam Quốc Diễn Nghĩa 2010 (Việt sub) Thời đó chưa ai gọi là Đại Việt cả, chứ ý bạn nước Việt ta (Lạc Việt) ngày đó bị Ngô đô hộ, gọi là quận Giao Chỉ, còn nước Bách Việt (gồm 11 tộc Việt, gồm Lạc Việt, Mân Việt, Âu Việt ... lên google mà tra) thì phần bị Thục đô hộ, phần bị Ngô đô hộ. Chuyện về Mạnh Hoạch trong Tam Quốc chính, có đề cập đến các tộc Bách Việt, nhưng bị coi như dân tộc ăn lông ở lỗ, trong khi thực ra thì ngược lại, nền văn minh Bách Việt thực chất rực rỡ hơn nhiều văn minh Hán (hình tượng Rồng, Trống đồng, Kinh dịch, La bàn, giấy, ... nhiều lắm), sau khi bị nhà Hán đô hộ thì nền văn minh này bị nhập vào văn minh Hán. Trong truyện có nói đến loại nỏ bắn 10 mũi 1 lúc, đó chính là nỏ Liên Châu của danh tướng Cao Lỗ tộc Lạc Việt, Khổng Minh thấy hay nên đã học và gọi là Chu No Ku.
Ðề: Tam Quốc Diễn Nghĩa 2010 (Việt sub) Trước sau gì cũng bị nuốt đầu tiên nếu ko chiếm được trung nguyên.. Trong 3 nước, Thục là nước nhỏ nhất, ít tài nguyên nhất và quan trọng là chúa ngu nhất...
Ðề: Tam Quốc Diễn Nghĩa 2010 (Việt sub) Nếu không tham đánh mà chỉnh đốn trong nước, dạy dỗ lão Lưu Thiện, xử lũ hoạn quan, tìm kiếm bồi dưỡng nhân tài như Pháp Chính, Khương Duy thì có khi GCL sống lâu thêm được 1 tí mà Thục cũng bền lâu hơn chứ
Ðề: Tam Quốc Diễn Nghĩa 2010 (Việt sub) Có lẽ Lượng cảm thấy bất lực trong khoảng này, nên đâm ra chán nản =))
Ðề: Tam Quốc Diễn Nghĩa 2010 (Việt sub) Gia Cát nếu như cứ vô tư chờ đợi, ko tính toán suy nghĩ liệu ông có thắng được Tư Mã Ý ko nhỉ )
Ðề: Tam Quốc Diễn Nghĩa 2010 (Việt sub) Tư Mã Ý thì cũng bình thường thôi kiểu gì cũng bị bảo kém hơn GCL nhưng lão hơn GCL ở chỗ lão đẻ được ra 2 thằng con thuộc dạng quái vật đặc biệt có thằng cháu super alien )
Ðề: Tam Quốc Diễn Nghĩa 2010 (Việt sub) Tư Mã Ý thua Gia Cát Lượng, suýt nữa thì chết rồi. May mà có mưa nên mới cứu được cái lão già đa nghi ấy.
Ðề: Tam Quốc Diễn Nghĩa 2010 (Việt sub) Truyện gì mà mày tao, tiếng Anh tiếng Việt, y hệt truyện hiện đại, chả ra Tam Quốc Diễn Nghĩa. Nói chung là nhảm quá, chả có gì đáng cười, viết chi cho mệt.